[Tả Đặng] Không thể nói ra một cái tên
*Thiết lập đã debut boygroup gen 3, đồng niên 25 tuổi, R18 *5% hiện thực, 95% giả tưởng, 100% OOC* *Hơi dài Trước kia, Tả Hàng thường gọi Đặng Giai Hâm là "Nhân Bánh". Dần dà xưng hô ấy đổi thành từng tiếng "Tâm Can" thầm hoang hoải trong lòng. Để rồi vào một ngày mai hai người không ngờ đến, thứ thường nói ra nhất từ y lại là "Đặng Giai Hâm". "Chúc mừng năm mới!". "Hai ngàn không trăm ba mươi mốt!". "Vạn sự như ý! Đại cát đại lợi!". "Cung hỷ phát tài!". "Vận may ập đến! Lì xì tới tay...!". "...". - Bác ơi, bác dừng xe tại kia giúp cháu với ạ. Tả Hàng mở mắt, nhìn sang người vừa lên tiếng. Chu Chí Hâm tươi cười nhìn bác tài xế, mái tóc dài tạo kiểu nhìn tưởng lòa xòa cháy màu hung đỏ che khuất mắt anh. Hẳn năm nay họ Chu không đón Tết tại Bắc Kinh nữa, y nghĩ, lấy điện thoại ra nhắn vài dòng nhắn nhủ gửi anh. Đằng kia, Chu Chí Hâm mở máy ra, thấy vậy thì mỉm cười. Mười một giờ mười lăm, sau câu c...